Pha lê - 29/01/2025 18:34 Nhận định bóng đá g trận đấu brightontrận đấu brighton、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。
-
Nhận định, soi kèo Al
2025-02-02 09:32
-
- Thập niên 1990, có rất nhiều nữ diễn viên tài sắc vẹn toàn một thời làm say đắm mọi tầng lớp khán giả. Trong đó, có bông hoa hàm tiếu Diệu Ái đã từng bừng nở, một trong những mỹ nhân ảnh lịch xinh đẹp và cuốn hút.
Giữa những bông hoa xinh đẹp và nổi tiếng trong những năm đầu thập niên 1990 như: Diễm Hương, Việt Trinh, Y Phụng... nhưng cô gái xinh đẹp mang tên Diệu Ái vẫn nổi lên như một hiện tượng với nét đẹp dịu dàng, mái tóc dài buông xõa, sống mũi cao thon gọn và đôi mắt to sâu.
Diệu Ái sinh năm 1972, từ nhỏ Diệu Ái đã rất mê làm điệu và rất thích tạo dáng chụp hình. Lớn lên, chị bắt đầu cảm giác thích đóng phim nhưng do xuất thân từ gia đình gốc Huế nên không được cha mẹ bằng lòng. Cha Diệu Ái là giáo viên dạy tiếng Anh tại gia, mặc dù chị sinh ra ở Sài Gòn không còn giọng nói miền cố đô Huế như ba mẹ nhưng Diệu Ái vẫn thừa hưởng được cái duyên ăn nói dịu dàng. Từ đó, ý nghĩ đóng phim của chị cũng dần chìm vào quên lãng vì chị cũng không nghĩ rằng mình sẽ trở thành một diễn viên trong tương lai. Tốt nghiệp xong phổ thông trung học, do có sắc vóc nên Diệu Ái bắt đầu tham gia biểu diễn thời trang ở một số nơi.
Năm 1993, nhân có cuộc thi Những ngôi sao nghệ thuậtở nhà hát Hòa Bình, Diệu Ái tham gia cuộc thi do sự đứng ra động viên ủng hộ của mẹ. Trong một rừng bông hoa xinh đẹp vào vòng chung kết cuộc thi này, Diệu Ái không thật sự nổi bật kiêu sa ở ngoại hình và cách diễn. Không đạt giải cao, Diệu Ái là hình ảnh của sự dịu dàng, tinh tế để lại nhiều ấn tượng. Đó cũng là duyên may trên con đường của chị đến với điện ảnh, ước mơ năm nào gần như đạt đúng nguyện vọng.
Sau khi học xong lớp diễn xuất của Hội điện ảnh 6 tháng, Diệu Ái mới vào vai đầu tiên trong phimChuyện cổ tíchcủa Xí nghiệp Phương Nam thực hiện. Thực ra, đó chỉ là những bước chập chững đầu tiên làm quen với ống kính. Bộ phim đầu tiên để lại cho Diệu Ái rất nhiều ấn tượng. Chị không biết thế nào là đứng trước ống kính diễn xuất, mặt cứ đơ ra, sau đó nhờ đạo diễn chỉ đạo diễn xuất chị mới từ từ quen dần.
Diệu Ái ngày càng được các đạo diễn chú ý và mời đóng phim nhiều hơn. Chỉ hơn một năm mà chị tham gia trong 4 bộ phim: Chuyện cổ tích(vai người vợ xinh đẹp), Nước mắt giang hồ(vai Thương), Cô nữ sinh bướng bỉnh (vai Trà My, cùng với Việt Trinh, Nguyễn Huỳnh) và vai Loan trong phim Nữ sinh quý tộc (đóng cùng với Diễm Hương, Lý Hùng, Huỳnh Anh Tuấn).
Năm 1994 là năm thành công nhất trong sự nghiệp của Diệu Ái. Nét đẹp của chị mang một làn gió mới mát mẻ cho nền phim ảnh nước nhà. Mùa lịch năm 1994, Diệu Ái cũng là một trong những người mẫu được các nhà nhiếp ảnh săn lùng, bên cạnh: Diễm Hương, Việt Trinh, Thanh Xuân,…Thời đó, cặp đôi Diệu Ái và Thái San rất đình đám trong nhiều bức ảnh lịch xuân nổi tiếng.
Diệu Ái và nam diễn viên Thái San. Nghề diễn viên điện ảnh đối với chị rất cực nhưng lại có nhiều kỷ niệm vui. Có phim vào vai cứ quay sáng đêm, mắt mở không ra. Nhưng khi phim được công chiếu rộng rãi, thấy hình ảnh nhân vật của mình xuất hiện trên màn ảnh, bao nhiêu mệt mỏi chị cũng đều tan biến. Diệu Ái không thần tượng ai nhưng lại rất thích nét diễn xuất của các diễn viên đàn chị như: Lê Khanh, Thu Hà, Việt Trinh, Diễm Hương.
Mặc dù Diệu Ái chỉ đóng vai thứ trong các phim đã tham gia, nhưng chị luôn dành một tình yêu lớn cho điện ảnh. Chị vẫn luôn cháy hết mình, cố gắng hết sức để hoàn thành tốt trọn vẹn những vai diễn của mình và chưa bao giờ chị nghĩ sẽ chia tay với tình yêu điện ảnh này. Diệu Ái đã từng tâm sự: “Nếu khán giả không còn chấp nhận em, thì bằng vốn ngoại ngữ sẽ làm việc ở một văn phòng nào đó nhưng cầu trời điều đó đừng xảy ra với em”.
Sau thời kỳ phim thị trường thoái trào, các diễn viên nổi tiếng dần rút lui và Diệu Ái cũng rời xa màn ảnh để lại nhiều nuối tiếc cho khán giả. Đã 20 năm trôi qua, thông tin về chị cũng trở nên ít ỏi, nhưng nét đẹp yêu kiều năm xưa của chị vẫn để lại trong lòng khán giả nhiều ấn tượng tốt đẹp.
Hoàng Khôi
Biểu tượng sexy nhất của điện ảnh Việt thập niên 90" width="175" height="115" alt="Diệu Ái – Mỹ nhân xinh đẹp ở thập niên 90" />Diệu Ái – Mỹ nhân xinh đẹp ở thập niên 90
2025-02-02 09:14
-
Đấu giá khu đất trung tâm đào tạo nghiệp vụ làm dự án 1.000 tỷ đồng
2025-02-02 09:09
-
Hành động sai lầm của phái đẹp khi thu hút đối phương
2025-02-02 08:57
Gửi mẹ kính yêu!
Con là người bỏ nhà vào sống với ông bà ngoại vì không thể chấp nhận được việc gia đình đổ vỡ. Con chỉ nghĩ tới riêng mình bởi khi đi con sẽ thấy yên bình và bớt đau buồn mà không nghĩ tới cảm giác của mẹ.
Đến tận chiều nay, khi thầy giáo chủ nhiệm của con chiếu bài viết của 1 người mẹ nước Nga gửi bức thư tới người con gái 15 tuổi, con mới phần nào hiểu được mẹ, người mà bấy lâu con nghĩ mình đã hiểu rất rõ.
Mẹ ạ. Lúc đọc lá thư ấy, con thấy tim mình đau nhói, hình ảnh mẹ luôn hiện trong tâm trí con, một người mẹ đã hy sinh tất cả vì chúng con.
Ngày con sinh ra, đáng lẽ gia đình ta đã có một buổi liên hoan vì khi siêu âm, kết quả báo mẹ đang mang thai một bé trai. Vậy mà khi ra đời con lại là con gái. Nhưng con biết khi ấy, mẹ vẫn ôm con âu yếm và trìu mến.
Khi con lớn hơn, cuộc sống gia đình càng khó khăn. Bố bị căn bệnh bướu cổ ác tính hành hạ, rồi bị thần kinh do không được điều trị. Một mình mẹ cáng đáng tất cả. Khi ấy, con chỉ biết nép vào chị mỗi lần bố đánh mẹ. Con cũng là đứa con ngây dại định đi mua thuốc sâu khi mẹ sai bảo.
Một thời gian sau bố khỏi bệnh, mẹ dặn chị em con phải quên hết mọi chuyện trong quá khứ vì khi ấy bố mắc bệnh không kiểm soát được bản thân. Cuộc sống ở quê khi ấy vất vả và chật vật, mẹ phải xa nhà ra Hà Nội bán báo. Con và chị sống ở nhà cùng bà và bố.
Năm con lên lớp 1 cũng là khi mẹ quyết định về quê hẳn vì cuộc sống mưu sinh ở Hà Nội cũng nhiều khó khăn. Nhưng mẹ biết khi ấy con hạnh phúc như thế nào không? Con cũng hãnh diện như bạn bè khi có mẹ đưa đi học, được mẹ tập viết và dạy chữ, được mẹ chăm sóc mỗi khi bị ốm…
Con lên 6, mẹ sinh em. Con đâu biết khi ấy mẹ phải chịu đựng như thế nào khi làm mẹ của 3 đứa con gái trong khi bố và bà trông mong 1 đứa cháu trai. Mẹ vẫn yêu thương, vẫn bảo bọc và che chở bọn con, vẫn luôn cười và nói ông trời đã tặng chúng con cho mẹ.
Sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo nhưng chưa một lần mẹ để con thiếu thốn gì, chưa một lần mẹ bắt con ra đồng làm việc. Mẹ tạo mọi điều kiện để con có thời gian học tập và theo đuổi ước mơ của mình.
Con sống như một cô tiểu thư con nhà giàu và dần trở nên ích kỷ, mặc cho những vất vả mà mẹ đã đang trải qua. Con tự cho mình là đứa học khá nên con có quyền yêu cầu, đòi hỏi từ mẹ.
Con khóc thét, tức giận mỗi lần mẹ ngăn cấm con điều gì hay không cho con mua những thứ mà con muốn có. Con giận dỗi, bực bội khi mẹ mặc lại quần áo của con, của chị hay ai đó cho mẹ vì con sợ xấu hổ với bạn bè khi họ nhận ra.
Chưa một lần con nghĩ con có bao nhiêu quần áo mới trong khi mấy năm trời, mẹ vẫn phải mặc lại những bộ đồ đã cũ.
Con khó chịu, hậm hực trong bữa ăn khi không có món con thích. Con bực tức khi mẹ quá tiết kiệm và nghĩ mẹ là người luôn quan tâm tới tiền bạc. Con chưa một lần suy nghĩ vì sao mẹ phải sống như vậy mà chỉ quan tâm tới bản thân, chỉ biết làm mẹ thêm đau khổ và vất vả.
Mẹ ơi! Con gái biết lỗi rồi, mẹ tha thứ cho con nhé.
Cô gái trẻ muốn nói những lời xin lỗi mẹ nhưng không đủ cam đảm để đối diện với mẹ chỉ biết trải lòng mình qua thư . Ảnh minh họa |
2 năm trước khi con biết bố có người khác, con đã đau đớn và gục ngã. Con không dám nói với bất kỳ ai, một mình con chịu đựng cho tới khi tất cả mọi người phát hiện ra.
Tim con khó thở, miệng khô cứng không nói lên lời, con đã nghĩ mình không thể sống tiếp. Nhưng khi nhìn thấy mẹ, một người phụ nữ cứng rắn đã phải gào khóc giữa sân vì đau đớn, con biết mình phải sống và sống đúng nghĩa.
Mẹ ơi, mẹ biết không? Giờ con hoàn toàn có thể hãnh diện trước mọi người vì con có mẹ, vì con biết không phải bất cứ một người phụ nữ nào cũng có thể làm được những gì như mẹ đã làm.
Trong suốt một năm bố vào miền Nam, mẹ là người ngồi chờ con đến tận 10h đêm ngoài trời mùa đông để đón con đi học về. Trên quãng đường 6 km về nhà, mẹ là người mẹ chở con trên đường con đi học đêm bằng xe đạp. Mẹ là người mỗi sớm rang cơm cho con, là người giúp con kiểm tra tiếng Anh mặc dù mẹ không biết gì về nó.
Hơn hết, mẹ là người đã cho con biết cách nhìn lại cuộc sống, là người dạy con cách làm người, dạy con biết sống không chỉ vì mình, dạy con biết sống chia sẻ và biết tới 2 tiếng “yêu thương”.
Ngày con thi lên cấp 3, và may mắn đứng đầu, khi ấy con cảm thấy hạnh phúc rất nhiều không phải chỉ vì may mắn với vị trí mà con có được mà còn vì khi ấy con thấy được nụ cười mà mẹ đã mất đi bấy lâu.
Nhưng cuộc sống không toàn màu hồng như con nghĩ. Gia đình ta lại đổ vỡ, con đã khóc và cầu xin bố mẹ bỏ nhau. Con thấy sợ khi mỗi lần mở cửa bước vào nhà...
Con biết mẹ vẫn muốn cố gắng để chúng con có một gia đình thực sự, một gia đình mà chị em con luôn có thể ngồi tâm sự cùng bố mẹ như trước kia. Mẹ ạ, con cũng khát khao có được điều đó nhưng con không có đủ can đảm để đối diện với mọi chuyện.
Vì vậy, con chọn cách bước đi trước, để chúng con, bố, mẹ có những khoảng không gian riêng tư suy nghĩ lại tất cả mọi chuyện. Nhưng mẹ ơi, con nhớ mẹ, nhớ bà. Con ước mình có đủ dũng khí để bắt đầu lại tất cả.
Nếu có phép màu xảy ra, con ước mình có thể quay lại 10 năm trước, để con có thể sống lại là đứa con gái bé bỏng của mẹ và không làm mẹ đau lòng như giờ. Mẹ ạ, con cần cả bố mẹ, con thật sự rất đau lòng khi không dám đứng trước bố mẹ để nói những lời này.
Con có lỗi với mẹ, với gia đình.
Độc giảMai Thị Thủy